Hai anh em
nhà kia cùng làm việc trên cánh đồng của gia đình. Một người đã kết hôn
và có một gia đình lớn, người kia vẫn còn sống độc thân. Cuối mỗi ngày,
hai anh em thường chia đều cho nhau mọi thứ thu hoạch được.
Đến một ngày
nọ, người em độc thân tự nhủ: "Chia đều cho nhau là không công bằng. Ta
chỉ sống có một mình nên nhu cầu cũng đơn giản hơn". Thế là mỗi tối
người em lấy một bao thóc từ phần của mình lén khuân qua cánh đồng nằm
giữa hai nhà, bỏ vào kho chứa của anh mình. Trong khi đó người anh lại
nghĩ: "Chia đều như thế là không công bằng. Ta đã có gia đình, có vợ con
chăm sóc khi về già. Em ta thì chẳng có ai lo lắng cho tương lai". Mỗi
tối người anh lại khuân một bao thóc bỏ sang kho chứa của người em độc
thân.
Suốt trong
nhiều năm, hai anh em đều không hiểu tại sao thóc của họ không giảm đi.
Rồi một đêm, hai anh em va phải nhau. Họ chợt hiểu điều gì đã xảy ra. Cả
hai bỏ bao thóc xuống, ôm chầm lấy nhau.